MU và Sir Jim Ratcliffe: Khi Old Trafford trở thành “đống đổ nát”

Sir Jim Ratcliffe, người tiếp quản mảng thể thao của Manchester United với khoản đầu tư khổng lồ, có lẽ không khỏi choáng váng khi chứng kiến tình trạng hiện tại của đội bóng. Những khó khăn không chỉ đến từ tài chính mà còn là sự xuống cấp của cả tập thể, một vấn đề có thể mất nhiều năm để khắc phục.

Cắt giảm chi tiêu và những quyết định gây tranh cãi

Để tối ưu hóa ngân sách, hàng loạt biện pháp cắt giảm chi tiêu đã được áp dụng. Theo truyền thông Anh, một trong những thay đổi đáng chú ý là chế độ ăn uống tại trung tâm huấn luyện Carrington. Nếu như trước đây, toàn bộ nhân viên, bao gồm ban huấn luyện và đội ngũ phân tích, đều được phục vụ bữa ăn đầy đủ, thì hiện nay, chỉ có cầu thủ đội một được hưởng đặc quyền này. Những nhân viên còn lại chỉ có thể lựa chọn giữa súp và sandwich.

Thậm chí, để tiết kiệm 8.000 bảng, ban lãnh đạo quyết định chuyển trận tứ kết FA Youth Cup gặp Chelsea từ Old Trafford đến Leigh Sports Village. Đây là một động thái phá vỡ truyền thống và gây tranh cãi, nhưng có lẽ chỉ là bề nổi của một vấn đề sâu xa hơn.

Việc cắt giảm chi tiêu đã dẫn đến rất nhiều ảnh hưởng tiêu cực

Một đội hình rệu rã và mất tinh thần

Vấn đề lớn nhất của MU không nằm ở những khoản cắt giảm tài chính, mà chính là tinh thần thi đấu của đội bóng. Trận hòa 2-2 trước Everton gần đây là minh chứng rõ nét. Bị dẫn trước hai bàn và chỉ có thể gỡ hòa nhờ khoảnh khắc cá nhân, “Quỷ đỏ” tiếp tục thể hiện bộ mặt bạc nhược, thiếu sức sống. Ngay cả HLV Ruben Amorim cũng phải thừa nhận rằng ông đang làm việc với một tập thể yếu kém nhất trong lịch sử CLB.

So với giai đoạn David Moyes bị sa thải vào năm 2014, tình hình hiện tại của MU có lẽ còn đáng báo động hơn. Đội bóng không còn bản sắc, thiếu sự gắn kết và quan trọng nhất là không có định hướng rõ ràng.

Những hợp đồng “hớ” và bài toán nhân sự nan giải

Sir Jim Ratcliffe chắc chắn mong muốn cải tổ đội hình bằng cách thanh lý những cầu thủ không còn giá trị sử dụng. Tuy nhiên, vấn đề nan giải là không đội bóng nào sẵn sàng chi tiền để chiêu mộ họ. Giá trị chuyển nhượng của nhiều cầu thủ đã suy giảm nghiêm trọng, trong khi quỹ lương thì ngày càng phình to.

Casemiro là một ví dụ điển hình. Ở tuổi 33, tiền vệ này nhận mức lương 350.000 bảng/tuần nhưng lại thi đấu chậm chạp, không còn đóng góp đáng kể. Điều đáng nói là anh vẫn muốn ở lại đến khi hợp đồng kết thúc vào năm sau, bởi khó có CLB nào sẵn sàng gánh khoản lương khổng lồ này.

Rasmus Hojlund cũng là một nỗi thất vọng lớn. Được kỳ vọng sẽ là “sát thủ” hàng đầu của đội bóng, nhưng chân sút 21 tuổi lại trải qua chuỗi 16 trận không ghi bàn. Mức lương 85.000 bảng/tuần đến năm 2028 đang trở thành gánh nặng lớn cho MU. Nếu không cải thiện phong độ, Hojlund có thể trở thành một trong những bản hợp đồng thất bại nhất của đội bóng.

Tuy nhiên, gương mặt đại diện cho sự sa sút của MU có lẽ là Harry Maguire. Trung vệ 31 tuổi vẫn bám trụ tại Old Trafford, từ chối ra đi vì không muốn giảm mức lương 195.000 bảng/tuần. Ngay cả khi CLB tìm được đối tác mua lại, Maguire cũng yêu cầu khoản bồi thường 15 triệu bảng để rời đi. Đây là minh chứng cho thấy cách chi tiêu thiếu kiểm soát của ban lãnh đạo trước đây đã đẩy MU vào tình cảnh khó khăn ra sao.

Nợ nần chồng chất và tương lai bất định

Một trong những vấn đề nghiêm trọng nhất của MU hiện nay là khoản nợ lên đến 1 tỷ bảng. Điều này đồng nghĩa với việc HLV Ruben Amorim chỉ có thể mua cầu thủ mới nếu bán bớt những người hiện tại. Nhưng với tình hình đội hình hiện tại, bán ai đây, khi đa phần đều hưởng mức lương cao nhưng không có giá trị trên thị trường chuyển nhượng?

Trong khi đó, những đối thủ khác lại đang có những bước tiến mạnh mẽ. Everton, đội bóng từng bị MU “hút máu” năm 2014 khi chiêu mộ David Moyes, giờ đã hoàn toàn thay đổi. Sân vận động mới Bramley-Moore Dock với sức chứa 52.888 chỗ ngồi giúp họ tăng thêm 80 triệu bảng mỗi năm. CLB cũng vừa được tiếp quản bởi The Friedkin Group, tập đoàn sở hữu tài sản 10 tỷ bảng, và giờ đây không còn nợ nần.

Trái ngược với Everton, MU đang mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của những khoản chi khổng lồ nhưng không hiệu quả. Ngay cả khi muốn đầu tư vào các tân binh chất lượng, đội bóng cũng không thể làm điều đó nếu không thanh lý những cầu thủ cũ.

Cơn đau đầu của Sir Jim Ratcliffe

Sir Jim Ratcliffe có lẽ chưa bao giờ tưởng tượng rằng tình hình của MU lại tệ đến vậy khi ông quyết định đầu tư vào CLB này. Kế hoạch ban đầu của ông có thể là cải tổ từng bước, nhưng giờ đây, những vấn đề chồng chất đang buộc ông phải hành động dứt khoát hơn.

Dưới sự điều hành của Sir Dave Brailsford, MU cần một kế hoạch B rõ ràng. Ruben Amorim vẫn kiên quyết áp dụng sơ đồ 3-4-3, nhưng thực tế đã chứng minh rằng đội hình hiện tại không phù hợp với chiến thuật này. Nếu không có những thay đổi cần thiết, MU không chỉ tiếp tục tụt dốc mà còn có thể đối mặt với nguy cơ rơi vào cuộc chiến trụ hạng trong tương lai gần.

Điều đáng lo ngại hơn cả là mất bao lâu để MU có thể trở lại với hình ảnh của một đội bóng hàng đầu. Trong bối cảnh hiện tại, câu hỏi đặt ra không phải là khi nào “Quỷ đỏ” sẽ hồi sinh, mà là liệu họ có đủ khả năng để làm điều đó hay không. Nếu không có những quyết định táo bạo và triệt để, MU có thể còn lún sâu hơn vào khủng hoảng, biến Old Trafford từ một biểu tượng bóng đá thành một “đống đổ nát” đúng nghĩa.

Đừng quên theo dõi tin tức bóng đá, tin bóng đá, tin nóng bóng đá, tin bóng đá mới nhất,… để cập nhật tin tức về bóng đá trong nước và quốc tế nhanh nhất!